Bài học thứ 2 – khi bạn đủ rõ ràng với chính mình, ngoại hình cũng trở thành lựa chọn có chủ đích.
Xin chào, Rubyy đã quay lại rồi đây. Trong phần trước mình có kể cho bạn nghe về hành trình mình đi học có những sự kiện đáng chú ý nào rùi hen.
Bài viết hôm nay mình sẽ đi sang bài học tiếp theo, bài học số 2 – khi bạn đủ rõ ràng với chính mình, ngoại hình cũng trở thành lựa chọn có chủ đích.
Đây là bức hình mình vừa chụp hôm qua, bạn có thấy gì đặc biệt không?
Đúng rồi! chính là mái tóc. Bài viết sẽ chia sẻ về điều này.
1. Từng không dám nhìn vào gương – vì không tin chính mình
Hồi đấy mình cũng có để tóc ngắn, mà nó không được xinh. Nên hầu như rất ít khi mình nhắc lại. Hôm qua mình quyết định đi cắt tóc ngắn, vì tóc rụng khá nhiều và đặc biệt mình muốn thay đổi bản thân xíu, cho mới và chấp nhận chính mình ở phiên bản mới này.
Mình nhận ra là, trước đây mình tự ti lắm. Không hẳn vì mái tóc đâu, mà vì nội lực mình chưa đủ vững để tự tin. Nhưng mình cứ nghĩ do mái tóc. Và đó là lý do mấy năm liền mình không cắt tóc ngắn. Gần đây bản thân mình có nhiều sự thay đổi nên thực sự là khi cắt xong mình thấy vui hẳn.
Mình có làm một clip trên youtube của mình. Bạn có thể xem ở đây hen. Nếu thấy hứng thú và muốn đồng hành cùng mình, bạn có thể nhấn “theo dõi” (Đăng ký) nha

2. Trưởng thành là khi bạn chọn – và không cần xin phép ai
Lần này mình không cắt tóc để “thử xem sao”.
Không vì ai khen, cũng không vì muốn “đổi gió” cho bớt nhàm.
Mình cắt tóc… vì mình đã chọn phiên bản mà mình muốn trở thành.
Và mái tóc chỉ là sự phản chiếu rõ ràng nhất của quyết định đó.
Trước đây, mỗi lần muốn thay đổi, mình thường hỏi:
– “Liệu người ta thấy mình hợp không?”
– “Cắt xong rồi, mình có đủ tự tin để ra đường không?”
– “Lỡ xấu thì sao?”
Và vì sợ, mình dừng lại. Hoặc nếu có làm, thì cũng làm trong sự lấn cấn.
Nhưng hôm nay thì khác.
Mình chỉ tham khảo ý kiến của một người bạn vì bạn có gu thẩm mỹ, và anh cắt tóc cắt kiểu nào thì mình ok kiểu ấy. Thật sự cũng khá buồn cười khi nghĩ lại mình của lúc đó.
Và vì mình đã học được cách tin vào ánh nhìn của chính mình trong gương.
Có một kiểu tự do mà mình tin là bất kỳ người phụ nữ nào cũng xứng đáng có được:
Là được chọn – mà không phải xin phép ai.
Không cần được duyệt. Không cần đợi đồng ý. Không cần phê chuẩn từ ai đó ngoài mình.
Mình cắt tóc.
Vì mình muốn.
Vì mình thấy hợp.
Và quan trọng hơn cả:
Vì mình biết rất rõ – mình là ai.
3. Tập trung một điều – để sống trọn với nó
Có một thời gian mình làm rất nhiều thứ cùng lúc.
Và làm gì cũng nửa vời.
Mình từng nghĩ đó là “đa nhiệm”. Nhưng giờ nhìn lại, đó là một dạng trốn tránh.
Trốn tránh việc phải chọn.
Trốn tránh việc phải chịu trách nhiệm với lựa chọn đó.
Trốn tránh cả cảm giác thất bại nếu một điều gì đó không diễn ra như mong đợi.
Nhưng rồi đến một lúc, mình hiểu:
Không chọn – không có nghĩa là an toàn. Không chọn – chỉ khiến mình càng rời xa chính mình.
Và mình bắt đầu lại, từ những điều nhỏ nhất:
– Dọn lại nhà cửa.
– Tập trung vào một dòng sản phẩm.
– Xây một hệ sinh thái gắn với năng lực thật của mình.
– Và… cắt lại mái tóc mình từng sợ.
Tập trung một điều – để sống trọn với nó.
Dù là công việc, một kiểu tóc, hay một hành trình cá nhân.
Vì khi tâm trí không còn phân tán, mọi lựa chọn cũng trở nên có chủ đích.
“Không phải ai cắt tóc cũng mạnh mẽ. Nhưng mạnh mẽ rồi thì cắt tóc rất ngầu.”
Đây là bài học thứ 2 trong chuỗi 29 bài học trước tuổi 29 – những mảnh ghép từ hành trình trưởng thành, tỉnh thức và tái định vị chính mình.
Nếu bạn từng lạc lối, từng sống mơ hồ, từng tự ti dù có tài năng – chuỗi này là dành cho bạn.
👉 [Đăng ký nhận toàn bộ 29 bài học hoặc theo dõi series tại đây]

Nếu bạn chưa đọc bài học số 1 của mình, bạn có thể xem ở đây hen